Blog huyền học

Blog huyền học

Kinh dịch – Quẻ 50 – Hỏa Phong Đỉnh

Quẻ 50: Quẻ Hỏa Phong Đỉnh

(Mr. Park Ji Chung)

Quẻ Hỏa Phong Đỉnh và Tam quốc diễn nghĩa Ngụy-Ngô-Thục hay thời hiện đại là Mỹ-Trung-Nga (thế chân vạc, chân đỉnh).
Thiên thời – Địa lợi – Nhân hòa.

  • Người ứng với Thiên Thời thì sáng lập được cơ nghiệp (Đón đầu xu thế).
  • Người chiếm được Địa Lợi thì nắm được bá vương (Chiếm lĩnh thị trường)
  • Người giữ được Nhân Hòa thì thành sự nghiệp (Xây dựng để trường tồn)

Trong đó:

  • Nước Ngụy và Mỹ có thiên thời: nước Ngụy hay ban đầu từ thời Tào Tháo đã nắm được Thiên tử và kinh đô để lệnh chư hầu. Sau Chiến tranh thế giới 2, nước Mỹ trở lên siêu cường, và bá chủ thế giới bằng cách chính sách như can thiệp quân sự, xây dựng đế chế “petro dollar”, nôi của khoa học kĩ thuật thế giới… Tuy nhiên, nước Mỹ đã gieo rắt chiến tranh đến nhiều quốc gia, dẫn đến lòng dân phẫn nộ trong và ngoài nước.
  • Nước Ngô và Trung Quốc có địa lợi: Đông Ngô tuy không nhiều tướng giỏi như Ngụy Thục nhưng lại có địa hình hiểm chở cộng với thủy quân thiện chiến, dân cư đông đúc, trù phú nên rất thuận lợi cho thế trận phong thủ. Còn đối với Trung Quốc thì đất đai trù phú, phì nhiêu hưởng lợi từ lưu vực hệ thống sông Hoàng Hà và Trường Giang và hệ thống long mạch từ dãy Himalaya. Tuy nhiên, hệ tư tưởng họ theo đuổi là XHCN, điều mà phương Tây và các nước tư bản luôn chống phá và cấm vận. Không những thế, TQ những năm gần đây đã gây xích mích, hiềm khích với nhiều nước từ các vấn đề biên giới, hải đảo và “bẫy nỡ”. Trung Quốc giống như con hổ đói đến bàn tiệc muộn, ban đầu có kém phát triển so với hai cường quốc nhưng hiện giờ đang thúc đẩy cách mạng khoa học kỹ thuật, để mộng làm bá chủ thế giới.
  • Nước Thục và Nga có nhân hòa: Nước Thục thì thì đất đai chủ yếu là núi đồi, kinh thế thì kém phát triển, không trù phú như Giang Đông, lại sinh sau đẻ muộn so với Ngụy và Ngô. Có chăng chỉ là được lòng dân, Lưu Bị lấy danh nghĩa Hán thất và sự nhân từ ra để thu phục lòng người. Đối với nước Nga, đất đai tuy rộng lớn nhưng chủ yếu là khu vực ôn đới và hàn đới, các cảng biển thường xuyên bị đóng băng, dân cư thưa thớt. Ngoài ra, họ còn gánh những tàn dư của sự sụp đổ của Liên bang Xô viết. Nhưng bù lại, họ có một tổng thống có sự tín nhiệm cao từ dân chúng và các nước bạn.

Trở lại với quẻ Đỉnh:

  • Thời của Đỉnh: muốn cho nước nhà, công ty hưng vượng, công trình kiến thiết được hanh thông, nhà vua/tổng thống/chủ tịch/giám đốc phải thông tuệ, minh mẫn và vui thuận giống như đức của quẻ Ly và Tốn. Điều này có vẻ tổng thống Nga và Trung có vẻ là chiếm ưu thế khi có sự ổn định và được sự ủng hộ nhiều của người dưới. Nga-Trung bắt tay cũng như kế sách “liên Ngô kháng Tào” của Gia Cát Tiên Sư làm cho Mỹ lao đao về kinh tế, lung lay vị trí siêu cường số 1.
  • Xưa nay, biết bao nhiêu người có thể lật đổ một chế độ, nhưng đến lúc lên cầm vận mệnh quốc gia, thời không biết lèo lái con thuyền quốc gia ra sao, không biết phải làm gì nữa. Thế là chỉ biết Cách cố, mà không biết Đỉnh tân. Như vậy chỉ tổ làm loạn dân, loạn nước mà thôi. Cái bí quyết thành công trong chương trình kiến thiết quốc gia là lãnh đạo phải là vị anh quân, hơn nữa là phải biết dùng hiền tài phụ bật. Quẻ Đỉnh còn dạy người cầm quyền phải biết “Dụng nhân như dụng mộc”, nghĩa là phải biết dùng người. Ai ai cũng có cái hay, cái dở. Cái khéo là biết dùng họ cho đúng chỗ, đúng lúc, đúng nơi. Sinh ra đời, ta không nên cố chấp. Putin đại đế có lẽ làm được điều này hơn cả, khi dưới trướng của ông là cựu tổng thống Medvede, bộ trưởng quốc phòng Sergey Shoygu, bộ trưởng ngoại giao Sergy Lavrov, … tuyệt đối trung thành.
  • Chế độ nào cũng có cái hay, cái dở.. XHCN hay TBCN. Cái dở là những gì hủ lậu, lỗi thời, làm cho con người khổ sở và không thể tiến lên được. Chúng ta cần phải biết gạn đục, khơi trong, giữ cái hay, bỏ cái dở, chính là vì vậy. Những người cầm quyền còn phải biết nhìn xa, trông rộng, để theo kịp đà tiến hóa của thế giới. Tại Trung Quốc, Tư tưởng Tập Cận Bình đã được đưa vào chương trình giáo dục, điều đó cho thấy sự năm bắt thời cuộc, không bó buộc vào những tư tưởng không còn phù hợp.
  • Phải biết nhận những lỗi lầm của mình, phải biết sửa sai, chớ đừng thần thánh hóa mình và coi dân như cỏ rác, mới mong dân cộng tác với mình. Phải thương dân, lo cho dân được no ấm, và dạy dân tiến hóa về mọi mặt : Tinh thần, Vật chất, và đạo đức, như vậy mới mong sự nghiệp được vững vàng. 2020, Tổng Thống Trump đã phát ngôn hay hành động không chuẩn mực trong thời gian Covid hoành hành, không có những biện pháp hiệu quả, có lẽ điều này đã làm ông thất bại trong cuộc tranh cử tổng thống cho dù ông được dự đoán cao trước khi đại dịch bùng phát.
  • Quẻ Đỉnh biến cách được vạn vật, hóa thành nhu. Hình dáng quẻ Đỉnh đoan chính, nghiêm trang, lấy thân mình làm đỉnh cho đời, phát lệnh được mọi người nghe theo. Quẻ ứng về chính vị ngưng mệnh, giữ an ninh là tốt nhất chứ không còn thời kỳ cải cách cải mệnh, đạp cũ xây mới như thời kỳ quẻ Cách. Cho nên, trong ba Ngụy – Ngô – Thục hay Mỹ – Nga – Trung, nước nào giữ vững an ninh, chính trị, kinh tế thì sẽ thắng hai nước còn lại.

Ví dụ xưa về quẻ Đỉnh:

Có lần học trò của Khổng Tử là Tử Cống đi lâu không về. Ngài sốt ruột bèn gieo được quẻ Hỏa Phong Đỉnh động hào 4 biến Sơn Phong Cổ. Mọi người lo lắng cho rằng Tử Cống không về được và bị thương ở chân, vì hào động 4 của quẻ Đỉnh viết: “Chân vạc, gẫy đánh đổ thức ăn của nhà công hầu, mà bị hình phạt xấu”. Nhưng Nhan Hồi cho rằng, Tử Cống đang về, không đi bằng chân mà đi bằng thuyền. Quả nhiên sau đó không lâu, Tử Cống đã đi về bằng thuyền vì không có ngựa.

Lời bàn của cá nhân:

  • Tại sao Nhan Hồi lại đoán được là bình an vô sự? Cho rằng, bản chất của quẻ Đỉnh là hanh thông cát, ứng với người như Tử Cống là thông minh sáng suốt mà lại nhu thuân… Nên là việc trở về bình an chỉ là hơi muộn.
  • Tại sao Nhan Hồi lại đoán được là không đi bằng chân mà đi bằng thuyền? Cho rằng, quẻ Sơn Phong Cổ, tượng của người thiếu nam (Cấn) đi về trên vật bằng gỗ, di chuyển nhẹ nhàng (Tốn) mà trong khi động hào 4 là “chân vạc gãy”, nên không thể là xe ngựa mà phải là thuyền.